"Không có trái tim nào mạnh mẽ bằng trái tim yếu đuối." được trích từ quyển Chuyến xe năng lượng.
Mọi chuyện sẽ bình thường nếu mình không gặp lại em sau 10 năm xa cách, mình và em vẫn là bạn của nhau. Nhưng em có biết là giữa 2 người bạn mà mình vẫn em trong suốt thời gian qua.
Mình bắt đầu trò chuyện với em nhiều hơn và biết được không ít chuyện buồn của em.
Mình đau hơn một chút khi biết em đã chịu tổn thương trong tình yêu.
Mình và em không có nhiều kỷ niệm, chỉ đơn giản là bạn với nhau, mình biết là em vẫn xem mình như 1 người bạn, 1 người anh cùng quê mà thôi.
Mình thì càng ngày thấy không ổn khi càng trò chuyện với em nhiều thì mình không thể khống chế được tình cảm của mình, những ngày trò chuyện cùng em qua tin nhắn mình biết được niềm vui và nỗi buồn của em trong cuộc sống, mình lại yêu em nhiều hơn.
Mỗi lần mình nghĩ đến việc bày tỏ tình cảm của mình tự dưng nước mắt lại rơi. gì mình đang sợ.
Mình sợ sẽ làm em tổn thương thêm 1 lần nữa, mình sợ sẽ mất đi tình bạn... .và cứ thế mình đã đợi cho thời gian trôi qua, đợi em tìm được tình yêu của chính em.
Rồi ngày đó đã đến, em nói với mình có người bày tỏ tình cảm với em, em nói có vẻ trong như thật.
Lúc đó mình buồn một chút nhưng vẫn mừng cho em, gì em đã tìm được người phù hợp với em sau một lần tổn thương trong tình yêu, giờ em đã mở lòng đón nhận 1 tình cảm mới.
Em vẫn không hề biết tình cảm của mình dành cho em, em vẫn nói cười vui vẻ với mình, vẫn kể với mình nghe về chuyện của em và người yêu, mình vẫn cố gắng nói chuyện bình thường với em.
Đêm khuya một mình yên tĩnh nước mắt cứ chảy dài, mình tự hỏi tại sao vậy, nước mắt cứ rơi gì một chuyện mãi thế này. không phải gì em không yêu mình, mà nước mắt rơi gì sắp mất đi một người bạn, mình không thể chịu đựng được nữa.
Một hôm em hỏi mình "ngày vui của em anh có đến chung vui cùng em được không"
Mình đã từ chối em.
Em thấy lạ và cũng ngại ngùng hỏi mình "tại sao vậy, ngày vui của em anh không đến dự".
Lúc đó mình thật sự không tìm được lý do nào để trả lời em,
Và mình thẳng thắn nói "thật sự em không biết cảm của anh dành cho em ah, anh biết lúc này em đã chọn và có quyết định của em, xin lỗi em ngày vui của em anh không đến chung vui cùng em được".
Sau đêm hôm đó thì mình và em dường như đã có 1 khoảng cách rất xa, em luôn trách né mình.
Mình hiểu vị trí của mình ở đâu, và giờ mình lui về vị trí của mình âm thầm quanh xác em, theo em từ xa, tiếp tục là kẻ đứng bên lề.
Trong tình yêu đâu phải lúc nào cũng vui vẻ, sẽ có những lúc cãi nhau, giận nhau, những chuyện như vậy em vẫn nói cho mình biết, giờ phút này mình vẫn không hiểu lý do tại sao.
Mình đã khuyên em hãy bình tĩnh, hãy cho người bạn của em ít thời gian, để cả hai bình tĩnh rồi mọi chuyện sẽ qua, trong khi mình phải đấu tranh với chính bản thân, mình và em là bạn là tình bạn, dừng lại và đừng làm đều gì tổn hại đến tình cảm của em.
Dần dần mình mất lý trí, ngày ngày phải nhìn em giồng mình với tình cảm, mà không thể thể giúp được gì cho em.
May mắn là em và bạn em đã nói rõ mọi chuyện cả hai đã thấu hiểu nhau, nếu không mình sẽ tự trách đến bao giờ đây.
Khi tình cảm của em và người em yêu đã ổn định, cả hai yêu nhau sâu sắc hơn, mình có 1 suy nghĩ rất điên rồ rằng tôi phải làm đều gì để em giận mình. Để em không nói chuyện với chuyện với mình, gì mình đã không thể nào chịu đựng nổi đau này.
Giờ đây em đã vui vẻ bên người em yêu tôi còn gì phải nuối tiếc.
Chúc em hạnh phúc và luôn vui vẻ trong cuộc sống, anh xin lỗi gì đã tạo ra một số rất rối cho em.
Chúc cho những ai đang yêu đơn phương sẽ tìm được hạnh phúc trong cuộc sống.